Bấy nay mình không phải buồn vì TG. Mình buồn vì Long.
Suốt quãng đời mấy năm trời làm fan, mình chưa bao giờ thấy giận Jiyong như thế, chưa bao giờ mình đi thay hình nền của điện thoại hay của bất cứ thứ gì có hình nền thành một hình ảnh nào đó khác, cũng chưa từng không muốn nghe về Jiyong như thế.
Đây chính xác là cảm giác đang bị giỡn mặt đấy. Mình thương Jiyong biết bao nhiêu, mình cũng chưa bao giờ chấp chi nó làm thế kia thế nọ là không được. Jiyong từng sai lầm nhiều, con người mà, những lúc nó vướng phải cái gì không tốt đẹp mình lại thương nó nhiều hơn. Căn bản mình chưa bao giờ trách móc nó, mặc dù mình biết nó làm cái này sai cái kia chưa đúng. Mình chỉ buồn, mình chưa từng giận bao giờ. Mà cũng chủ yếu là buồn vì nghĩ nó sẽ buồn. Sư Tử mà, thích được chú ý, nhưng không giỏi chịu đả kích.
Ai chưa từng trải qua loại tình cảm trừu tượng này sẽ bảo mình là con khùng tự đa tình rồi còn trách móc ai nữa. Căn bản cho đến nay thì mình vẫn không trách nó. Nói cho cùng thì, mình có tư cách gì đâu. Yêu thương một người xa xăm vô cùng tận như vậy, kỳ thực khó khăn vô cùng. Tình cảm đấy không phải là bất cứ thứ gì để có thể tùy tiện phán xét. Bọn họ chỉ không hiểu.
Thế nhưng mình đã bắt đầu nghĩ, còn mình thì có hiểu không?
Thêm cả một chuyện là hôm nọ đi tập flashmob, chị đội trưởng đột nhiên hỏi vui có đứa nào trong này là fangirl không vậy. Mình theo bản năng ngước đầu lên chuẩn bị thao thao. Và kỳ thực là ngay khi đó mình đã sốc kinh khủng khi nhận ra chính mình đang chần chừ và lưỡng lự nhiều như thế nào khi sắp mở miệng ra nói. Và rằng mình đã dè dặt khi nghĩ đến Jiyong như thế nào.
Kỳ thật, mình vốn không đòi hỏi gì cả. Ngay từ đầu khi bước chân vào cái giới này, mình đã chuẩn bị tinh thần mình sẽ có những gì và chịu mất những gì. Nhưng ngay cái hôm nhìn thấy tấm ảnh nọ, mình cảm thấy sao mình chán ghét con người kia đến thế. Lại nói đến phương diện chắc cũng nhiều người không muốn nghe, nhưng vẫn muốn nói.
Vấn đề giữa cậu và cô ta tôi đã nghe đến nhàm. Nói không cảm thấy ngứa ngáy thì là nói dối, tất nhiên ai lại thích đi đọc ba cái tin kiểu như thế, vậy nên tôi vốn không để bản thân phải bận lòng vì những gì không muốn bận lòng bao giờ. Đã từ lâu lắm rồi tôi không còn bị sang chấn như cái thuở mới vào nghề nữa, mà kỳ thực là vẫn luôn cảm thấy vấn đề này đã quá sức nhạt nhẽo rồi, năm nào cũng vậy cứ trồi lên rồi lại chìm xuồng, chốc chốc quay lại gây rầm rì bàn tán rồi sau đó cũng lại chấm dứt. Đã vô cùng nhàm chán như thế. Căn bản tôi không giận vì cậu đi với cô ta, tôi còn không rõ cái hội bạn thân tả phí lù kia của cậu hay sao. Tôi giận vì cậu đi với cô ta theo.cái.cách.đó.
Thậm chí nếu bây giờ cậu ba mặt một lời nói thẳng ra rốt cục cậu yêu ai quen ai, tôi cũng không cần phải phản ứng như bây giờ. Đời cậu tôi không có quyền quản được, nhưng tôi quản được niềm tin của tôi - từ lâu tôi đã xác định rõ điều này rồi. Jiyong, thử nhìn xem, cậu gần gũi với không kể trai hay gái, cậu tiệc tùng ngày đêm với cái hội từ gay tới thẳng tới bi tới les tới bóng lộ không gì là không có. Cậu ám muội với kẻ này người nọ, tôi hiểu, đó cũng là đặc trưng của sư tử mà, thích trở thành một nhân vật thu hút, thích được yêu mến được vây xung quanh được thấy mình đặc biệt như thế nào. Nhưng rồi sau đó thì cậu cứ tiếp diễn như vậy mãi, nay hành động mờ ám với thằng này, mai công khai đi dạo phố như không có gì với con khác mặc dù biết rằng xung quanh có bao nhiêu tin đồn. Cậu ưa thích hành động nửa vời, cậu không bao giờ chịu an ổn có phải vậy không?
Cái ngày hôm đó tôi mệt mỏi kinh khủng. Tôi không biết bao nhiêu lần đã từng đi cãi nhau với antifan chỉ vì muốn nói rằng đừng bắt Jiyong hứng chịu mọi thứ từ trên trời rơi xuống, rằng Jiyong không hề có lỗi.
Nhưng rồi cậu đi đùa giỡn với tất cả mọi người, với người đấy, với cả cô ta. Tôi tức giận như vậy chính là bởi vì điều này đây. Cậu chưa bao giờ dứt khoát cả có phải không? Cậu làm thế để làm gì? Khoảnh khắc đó tôi thấy tôi như con ngốc cứ luôn đi biện luận cho cậu. Kỳ thực trong lòng tôi luôn nghĩ như vậy, Jiyong là một chàng trai tốt đẹp và đơn thuần lắm, tất cả những gì ngoài kia cùng lắm cũng chỉ là vỏ bọc. Nhưng rồi đến nay tôi lại hoang mang cùng cực, rốt cục tôi phải bám víu vào đâu bây giờ? Bởi vì tôi đã tin đã yêu cậu quá lâu, nhưng rồi cứ như vậy dần dần tôi lại không thấy được con đường dưới chân nữa. Với cả, rốt cục thì tôi đang làm gì không biết?
Nói xem giờ tôi phải làm sao đây hả Jiyong?
Tôi sẽ không đời nào bỏ cậu đâu, nhưng Jiyong ạ, kỳ thực tôi đã rất buồn, và là bởi vì chính cậu mà buồn.
20140928
20140818
Chính là rất cám ơn, BIGBANG-sắp-tròn-8-tuổi hay ai đồ muôn thưở của tôi
- Tại sao hai cái ngày sinh nhật lại phải gần nhau như vậy? Là bởi vì mình rất lười nên đụng chuyện celebrate này nọ rất là lóng ngóng và bối rối *dùng bộ mặt e thẹn* nên có lẽ đây là muốn răn đe cái tội lười của mình đây phỏng?
- Hôm trước có đọc được cái thống kê thời gian Bích Beng hoạt động chung. Mình thú thật là đôi khi không phải muốn tự ngược làm gì nhưng mình ngược thật chứ không phải làm bộ đa sầu đa cảm làm gì. Bữa nữa thì đọc ở đâu đó hình như là blog của ai đó, bảo Bích Beng như cái tổ hợp của năm nghệ sĩ solo và mặc dù không muốn nghĩ thế từ lâu rồi nhưng nghe đến câu nói đấy thì không nghĩ không được. Tôi biết tiếng tăm của các anh đang ở đâu và đúng là dù có hoạt động bữa đực bữa cái mà vẫn được như vậy thì đúng là chuẩn đẳng cấp và sang chảnh rồi, ờ thì ít ra tôi nghe người dưng từng bình luận thế, nhưng mà đấy chẳng phải cái đẳng cấp mà tôi chờ đợi. Tám năm rồi cũng không ngờ mới chỉ có hai cái album bự, mà thật ra cũng vì Bích Beng hay khoái chơi album nhỏ mà chả hiểu cái thú chơi album nhỏ này là vì đâu? == Nhưng mà từ lâu rồi tôi đã tập thương các anh trong tâm tưởng và không cần phải ngắm phải nhìn quá nhiều để duy trì tình cảm. Mà chuyện xa cách như vậy cũng quen rồi, buồn thì có hơi buồn nhưng chủ yếu là hơi bị hoang mang. Mà nghĩ thế lại hay tim tôi cũng bắt đầu khỏe hơn. Chắc tương lai tôi nên tập bớt dài dòng lại một tẹo... Ầy mà túm lại là mửa ngay album ra cho tôi *làm bộ mặt cố gắng không hét*
- Mà tám năm rồi, phải nói đến vấn đề này chứ. Bản thân mình thì không xác định được tôi mấy năm, mà theo thời gian thì mình nghĩ thôi cũng dẹp quách đi xác định để mà làm gì? Bích Beng ngày nay đã thời đại hơn xưa, đẹp hơn xưa, giàu hơn xưa, quyền lực hơn xưa. À và tất nhiên cũng già hơn xưa. Và lười nhảy hơn xưa. Với cả không ở chung như xưa. Nhớ hồi quay hai ngày một đêm, thưở đó vẫn còn 2010 cơ, mà nghe bảo cả năm rồi không gặp nhau, vậy cho nên khi đó đón năm mới tất nhiên cũng mỗi người một nơi. Rồi năm nay cũng thế, 3 thằng đi Nhật, thằng đi Bali và thằng chả biết đi đâu chắc đi Hàn =)) Thì là thế, đôi khi tôi nghĩ các anh không phải xa cách hay không muốn ở cùng mà là không cần thiết ở cùng. Đấy là lý do tạo nhóm để làm gì đấy. Không thể ở cùng nhau mãi được, không phải thương nhau thì phải sáng mở mắt là nhìn ngay những khuôn mặt anh em mình như ngáo ộp, tối đến ngồi nhai bắp coi phim diễm tình cười ha hả sau đó ôm nhau ngủ từ khi nào trên sô pha. Không thể suốt đời dính lấy nhau, mà dù cho đi ra ngoài hay đi thật xa thì cũng là đi vì nhau cả thôi. Cứ cố mà nghĩ như thế. Giống như cả đời chẳng ai ở lì với gia đình cả. Thực tế có khi xa rồi lại hợp mới khiến rung rinh lòng người, mới thấy sức nặng của mấy thằng mà mình vốn nghĩ nó đầu đất là như thế nào, chứ mà gặp mãi vài ba cái mặt gặp đi gặp lại đến phát chán có khi lại đâm ra muốn khinh rẻ nhau =))
- Mấy hôm nay rất lạnh, nên Bích Beng ai đồ của tôi đừng đi đâu chơi nữa vì sẽ rất dễ trúng gió.
- Tôi đang thèm tha thiết một cái pa rô đi làm trò con bò giải khuây. Sắp già rồi, nên hãy đi quay pa rô đi đi khi vẫn còn chưa đến nỗi già, để sau này sẽ càng thêm mất thể diện thôi hiểu không.
- Lần thứ hai, hãy mửa ngay album ra cho tôi nàoooooooo.
- À đúng nhắc đến album mới nhớ năm sau chắc là bị tóm đầu vô trại rồi *làm mặt táo bón* Xin lỗi đừng bảo tôi trẻ trâu hay thiếu tinh thần công dâm ấy nhầm công dân thì tôi chịu, tôi thề chưa bao giờ cam lòng chịu để các anh vào đấy. Xót thấy mẹ chứ không đùa. Mà đi về rồi sẽ phải làm việc gấp đôi nếu còn muốn được nhớ. Mà không, cái mà mình căm nhất là Bích Beng không được đi chung một lượt, vâng và tiên sư bố YG vì điều này. Mà thôi các anh sau này vẫn còn bên nhau đã tốt, tôi sẽ không đòi hỏi gì nữa.
- Và đây là tôi của năm thứ tám các anh còn bên nhau. Chỉ mong khi tôi già hơn thì vẫn được nhìn các anh cũng cùng nhau mà già đi. Già rất chán nhỉ, nhưng chung quy mấy ngày này tôi vẫn thấy vui vì tôi lại thấy các anh vẫn không quá xa xôi. Mạnh mẽ lên nào. Và cùng nhau hạnh phúc nhé. Và vì tôi vẫn đang viết vào ngày sinh nhật của Jiyong nên hiện tại cảm thấy trong lòng vô cùng đủ đầy, và cũng tràn ngập số 8. Vui thế đấy. Và vì thế mà hai ngày sinh nhật kế bên nhau vẫn là cái gì đấy quý hóa vô cùng, mặc dù mình vẫn hay lười nhưng vẫn thấy biết ơn.
- HAPPY 8IGBANG ANNIVERSARY -
- Hôm trước có đọc được cái thống kê thời gian Bích Beng hoạt động chung. Mình thú thật là đôi khi không phải muốn tự ngược làm gì nhưng mình ngược thật chứ không phải làm bộ đa sầu đa cảm làm gì. Bữa nữa thì đọc ở đâu đó hình như là blog của ai đó, bảo Bích Beng như cái tổ hợp của năm nghệ sĩ solo và mặc dù không muốn nghĩ thế từ lâu rồi nhưng nghe đến câu nói đấy thì không nghĩ không được. Tôi biết tiếng tăm của các anh đang ở đâu và đúng là dù có hoạt động bữa đực bữa cái mà vẫn được như vậy thì đúng là chuẩn đẳng cấp và sang chảnh rồi, ờ thì ít ra tôi nghe người dưng từng bình luận thế, nhưng mà đấy chẳng phải cái đẳng cấp mà tôi chờ đợi. Tám năm rồi cũng không ngờ mới chỉ có hai cái album bự, mà thật ra cũng vì Bích Beng hay khoái chơi album nhỏ mà chả hiểu cái thú chơi album nhỏ này là vì đâu? == Nhưng mà từ lâu rồi tôi đã tập thương các anh trong tâm tưởng và không cần phải ngắm phải nhìn quá nhiều để duy trì tình cảm. Mà chuyện xa cách như vậy cũng quen rồi, buồn thì có hơi buồn nhưng chủ yếu là hơi bị hoang mang. Mà nghĩ thế lại hay tim tôi cũng bắt đầu khỏe hơn. Chắc tương lai tôi nên tập bớt dài dòng lại một tẹo... Ầy mà túm lại là mửa ngay album ra cho tôi *làm bộ mặt cố gắng không hét*
- Mà tám năm rồi, phải nói đến vấn đề này chứ. Bản thân mình thì không xác định được tôi mấy năm, mà theo thời gian thì mình nghĩ thôi cũng dẹp quách đi xác định để mà làm gì? Bích Beng ngày nay đã thời đại hơn xưa, đẹp hơn xưa, giàu hơn xưa, quyền lực hơn xưa. À và tất nhiên cũng già hơn xưa. Và lười nhảy hơn xưa. Với cả không ở chung như xưa. Nhớ hồi quay hai ngày một đêm, thưở đó vẫn còn 2010 cơ, mà nghe bảo cả năm rồi không gặp nhau, vậy cho nên khi đó đón năm mới tất nhiên cũng mỗi người một nơi. Rồi năm nay cũng thế, 3 thằng đi Nhật, thằng đi Bali và thằng chả biết đi đâu chắc đi Hàn =)) Thì là thế, đôi khi tôi nghĩ các anh không phải xa cách hay không muốn ở cùng mà là không cần thiết ở cùng. Đấy là lý do tạo nhóm để làm gì đấy. Không thể ở cùng nhau mãi được, không phải thương nhau thì phải sáng mở mắt là nhìn ngay những khuôn mặt anh em mình như ngáo ộp, tối đến ngồi nhai bắp coi phim diễm tình cười ha hả sau đó ôm nhau ngủ từ khi nào trên sô pha. Không thể suốt đời dính lấy nhau, mà dù cho đi ra ngoài hay đi thật xa thì cũng là đi vì nhau cả thôi. Cứ cố mà nghĩ như thế. Giống như cả đời chẳng ai ở lì với gia đình cả. Thực tế có khi xa rồi lại hợp mới khiến rung rinh lòng người, mới thấy sức nặng của mấy thằng mà mình vốn nghĩ nó đầu đất là như thế nào, chứ mà gặp mãi vài ba cái mặt gặp đi gặp lại đến phát chán có khi lại đâm ra muốn khinh rẻ nhau =))
- Mấy hôm nay rất lạnh, nên Bích Beng ai đồ của tôi đừng đi đâu chơi nữa vì sẽ rất dễ trúng gió.
- Tôi đang thèm tha thiết một cái pa rô đi làm trò con bò giải khuây. Sắp già rồi, nên hãy đi quay pa rô đi đi khi vẫn còn chưa đến nỗi già, để sau này sẽ càng thêm mất thể diện thôi hiểu không.
- Lần thứ hai, hãy mửa ngay album ra cho tôi nàoooooooo.
- À đúng nhắc đến album mới nhớ năm sau chắc là bị tóm đầu vô trại rồi *làm mặt táo bón* Xin lỗi đừng bảo tôi trẻ trâu hay thiếu tinh thần công dâm ấy nhầm công dân thì tôi chịu, tôi thề chưa bao giờ cam lòng chịu để các anh vào đấy. Xót thấy mẹ chứ không đùa. Mà đi về rồi sẽ phải làm việc gấp đôi nếu còn muốn được nhớ. Mà không, cái mà mình căm nhất là Bích Beng không được đi chung một lượt, vâng và tiên sư bố YG vì điều này. Mà thôi các anh sau này vẫn còn bên nhau đã tốt, tôi sẽ không đòi hỏi gì nữa.
- Và đây là tôi của năm thứ tám các anh còn bên nhau. Chỉ mong khi tôi già hơn thì vẫn được nhìn các anh cũng cùng nhau mà già đi. Già rất chán nhỉ, nhưng chung quy mấy ngày này tôi vẫn thấy vui vì tôi lại thấy các anh vẫn không quá xa xôi. Mạnh mẽ lên nào. Và cùng nhau hạnh phúc nhé. Và vì tôi vẫn đang viết vào ngày sinh nhật của Jiyong nên hiện tại cảm thấy trong lòng vô cùng đủ đầy, và cũng tràn ngập số 8. Vui thế đấy. Và vì thế mà hai ngày sinh nhật kế bên nhau vẫn là cái gì đấy quý hóa vô cùng, mặc dù mình vẫn hay lười nhưng vẫn thấy biết ơn.
- HAPPY 8IGBANG ANNIVERSARY -
20140817
Dành cho người mà ai cũng biết là ai đấy nhân dịp mà ai cũng biết là gì đấy
- Jiyong này, tôi chỉ muốn nói tôi tự hào về cậu không hết. Còn dài dòng hơn thì thôi không đi sâu vào nữa nhé vì thế thì sẽ lại giống tâm thư mà tôi thì đã tự hứa trong tương lai sẽ bớt sến lại. Nhưng tóm lại vẫn là vài câu cho cậu. Thế là cậu sắp hai mươi sáu rồi nhỉ. Tôi chỉ muốn cảm nhận lúc này khi mà cậu vẫn còn hai lăm. Tôi méo tính cậu hai mươi bảy tuổi Hàn đâu, với tôi cậu lúc nào cũng debut năm mười tám tuổi chứ không phải mười chín. Đó là con số của cậu.
- Này Jiyong-đón-sinh-nhật-hai-mươi-sáu-ở-Nhựt-Bổn, tôi lại vừa thấy Kiko trong tấm hình bát nháo của cậu ở bên đó. Cũng không có cảm giác gì nhiều, như ngày xưa thì chắc cũng sẽ hơi điên, nhưng lúc này thì thật lòng tôi không cảm thấy gì nhiều. Mặc dù tôi thừa nhận tôi ích kỷ hơn xưa và tôi chỉ muốn cậu hạnh phúc bên người kia nhưng hình như tôi đã tập được không quan tâm đến ai khác ngoài hai người các cậu nữa. Tôi mong cậu quay hẳn về Hàn mà ăn sinh nhật cho đàng hoàng thật đấy nhưng thôi nghĩ lại chỉ mong cậu bình an là tốt rồi.
- Và Jiyong ơi bớt ăn chơi lại đi nhé. Đây là tôi nói thật đấy. Jiyong người thương của tôi, tôi biết cậu sẽ không mù quáng bao giờ.
- Jiyong là con sư tử nhỏ. Sư tử táo bạo và yếu đuối. Đầy quyết tâm mà lòng cũng đầy cô đơn. Yêu hết mình nhưng vẫn đủ ngần ngại. Rực rỡ và lộng lẫy như một giấc mơ để sau đó lại trở về đơn thuần và hiền lành. Như cậu nhóc của thời niên thiếu ngày xưa. Jiyong, chỉ mong cậu đừng bao giờ quên cậu nhóc ấy.
- Jiyong, mỗi lần tôi nghĩ đến cậu, tôi không bao giờ khóc được. Cậu dai dẳng và âm ỉ trong người tôi như thuốc phiện, tôi không thể dứt và cũng không muốn. Tôi tất nhiên từng thấy đau vì cậu, nhưng chưa bao giờ khóc được. Đành là tôi đã khóc vài lần vì mấy chuyện bom tấn của cậu nhưng bảo tôi ngồi vẩn vơ nghĩ đến cậu thì tôi chỉ nhớ và buồn chứ không đau khổ hay thương xót gì đến mức rơi nước mắt. Tôi nghĩ mình vẫn chưa ở quá xa để vẫn còn thấy được Jiyong, vậy nên tôi vốn không cần phải khóc.
- Thực lòng thì tôi nhớ mãi cái vẻ mặt ngại ngùng, si mê, hiền lành và đơn thuần của cậu. Về phương diện này thì cậu chưa bao giờ thay đổi. Tôi biết Jiyong rất dễ ngượng, mà thực ra thì Jiyong cũng hiền lắm và chân thành lắm. Tôi nhớ cái biểu hiện của cậu, bối rối như một đứa trẻ đối với ngay cả những tình cảm bình thường nhất. Tôi nhớ nhất khi cậu ở bên cạnh Seunghyun, cậu đẹp không tả được, cậu không như thế khi ở cùng bất kỳ ai khác. Tôi thương lắm những Jiyong chân thành đó.
- Và mau ói cái album ra cho tôi xem nào. Trước đây tôi xuýt xoa mãi sao mà cứ đẻ hết alb này ra alb khác như vậy làm gì mau đi nghỉ ngơi đi, và giờ thì cậu nghỉ thật và nghỉ rất dài =))
- Jiyong, tôi luôn thương cậu rất nhiều.
- Tôi đã viết thứ này bằng điện thoại which means rất là mất công, trong tình trạng nghèo tơi tả which means tôi đang rất hẩm hiu. Tôi vẽ cả fanart cho cậu, tình cờ thôi, và câu chuyện fanart lại là một sự tích dài dòng khác, nhưng nói ngắn gọn là vì lý do camera điện thoại quá cùi dành cho bờ lốc và hơn nữa cái app dành cho điện thoại cũng cùi nốt nếu muốn up một tấm kèm bài viết nhìn cho thật là đẹp, cho nên tôi sẽ up vào một dịp thuận lợi hơn - mà nói thẳng ra là ít nhất khi tôi đã có lại laptop, nhưng tôi thề tôi đã vẽ thật và không xấu đến hỏng mắt đâu vì tôi thương cậu mà ~ Cũng gần tròn không giờ rồi và tôi đang ngồi rất lạnh cho nên thôi vậy, sinh nhật vui vẻ nào Kwon Jiyong ! Không được buồn cái gì hết nhé. Năm nay cũng lại không có bánh kem vì lý do như trên là tôi đang rất nghèo cộng thêm lý do ở trên cùng nữa đó là tôi sẽ cố gắng bớt sến sẩm lại.
- À còn nữa Jiyong. Bằng mọi giá cũng nhất định phải sống cho thật hạnh phúc.
- Này Jiyong-đón-sinh-nhật-hai-mươi-sáu-ở-Nhựt-Bổn, tôi lại vừa thấy Kiko trong tấm hình bát nháo của cậu ở bên đó. Cũng không có cảm giác gì nhiều, như ngày xưa thì chắc cũng sẽ hơi điên, nhưng lúc này thì thật lòng tôi không cảm thấy gì nhiều. Mặc dù tôi thừa nhận tôi ích kỷ hơn xưa và tôi chỉ muốn cậu hạnh phúc bên người kia nhưng hình như tôi đã tập được không quan tâm đến ai khác ngoài hai người các cậu nữa. Tôi mong cậu quay hẳn về Hàn mà ăn sinh nhật cho đàng hoàng thật đấy nhưng thôi nghĩ lại chỉ mong cậu bình an là tốt rồi.
- Và Jiyong ơi bớt ăn chơi lại đi nhé. Đây là tôi nói thật đấy. Jiyong người thương của tôi, tôi biết cậu sẽ không mù quáng bao giờ.
- Jiyong là con sư tử nhỏ. Sư tử táo bạo và yếu đuối. Đầy quyết tâm mà lòng cũng đầy cô đơn. Yêu hết mình nhưng vẫn đủ ngần ngại. Rực rỡ và lộng lẫy như một giấc mơ để sau đó lại trở về đơn thuần và hiền lành. Như cậu nhóc của thời niên thiếu ngày xưa. Jiyong, chỉ mong cậu đừng bao giờ quên cậu nhóc ấy.
- Jiyong, mỗi lần tôi nghĩ đến cậu, tôi không bao giờ khóc được. Cậu dai dẳng và âm ỉ trong người tôi như thuốc phiện, tôi không thể dứt và cũng không muốn. Tôi tất nhiên từng thấy đau vì cậu, nhưng chưa bao giờ khóc được. Đành là tôi đã khóc vài lần vì mấy chuyện bom tấn của cậu nhưng bảo tôi ngồi vẩn vơ nghĩ đến cậu thì tôi chỉ nhớ và buồn chứ không đau khổ hay thương xót gì đến mức rơi nước mắt. Tôi nghĩ mình vẫn chưa ở quá xa để vẫn còn thấy được Jiyong, vậy nên tôi vốn không cần phải khóc.
- Thực lòng thì tôi nhớ mãi cái vẻ mặt ngại ngùng, si mê, hiền lành và đơn thuần của cậu. Về phương diện này thì cậu chưa bao giờ thay đổi. Tôi biết Jiyong rất dễ ngượng, mà thực ra thì Jiyong cũng hiền lắm và chân thành lắm. Tôi nhớ cái biểu hiện của cậu, bối rối như một đứa trẻ đối với ngay cả những tình cảm bình thường nhất. Tôi nhớ nhất khi cậu ở bên cạnh Seunghyun, cậu đẹp không tả được, cậu không như thế khi ở cùng bất kỳ ai khác. Tôi thương lắm những Jiyong chân thành đó.
- Và mau ói cái album ra cho tôi xem nào. Trước đây tôi xuýt xoa mãi sao mà cứ đẻ hết alb này ra alb khác như vậy làm gì mau đi nghỉ ngơi đi, và giờ thì cậu nghỉ thật và nghỉ rất dài =))
- Jiyong, tôi luôn thương cậu rất nhiều.
- Tôi đã viết thứ này bằng điện thoại which means rất là mất công, trong tình trạng nghèo tơi tả which means tôi đang rất hẩm hiu. Tôi vẽ cả fanart cho cậu, tình cờ thôi, và câu chuyện fanart lại là một sự tích dài dòng khác, nhưng nói ngắn gọn là vì lý do camera điện thoại quá cùi dành cho bờ lốc và hơn nữa cái app dành cho điện thoại cũng cùi nốt nếu muốn up một tấm kèm bài viết nhìn cho thật là đẹp, cho nên tôi sẽ up vào một dịp thuận lợi hơn - mà nói thẳng ra là ít nhất khi tôi đã có lại laptop, nhưng tôi thề tôi đã vẽ thật và không xấu đến hỏng mắt đâu vì tôi thương cậu mà ~ Cũng gần tròn không giờ rồi và tôi đang ngồi rất lạnh cho nên thôi vậy, sinh nhật vui vẻ nào Kwon Jiyong ! Không được buồn cái gì hết nhé. Năm nay cũng lại không có bánh kem vì lý do như trên là tôi đang rất nghèo cộng thêm lý do ở trên cùng nữa đó là tôi sẽ cố gắng bớt sến sẩm lại.
- À còn nữa Jiyong. Bằng mọi giá cũng nhất định phải sống cho thật hạnh phúc.
20140228
Bất lực quá thật ra thì Long muốn gì đây ?
Thôi căn bản là chụy đây đã rất cố gắng keep calm nhưng hỡi ôi đời đâu như mơ không bất lực cũng gọi là uổng đi. Vì đâu mà Long nên nông nỗi này chắc vừa ăn phải bả gì rồi khi không lại lộ liễu như vầy a ....?
Đúng thế Long bị điên rồi bị điên rồi..........
Đúng thế Long bị điên rồi bị điên rồi..........
20140223
Khi thiếu TOP
GD sẽ chơi đồ maid biểu tình xinh đẹp diễm lệ gợi tình vòng tay hình chái t(r)ym trước camera và thỏ thẻ "TOP ới anh xem em đây này~~"
20140201
20140126
Thực ra mà nói thần tượng ngày nay đâu thiếu, muốn những cậu trai đẹp mị nhãn như tơ thì lại càng nhiều, nhưng tôi chính là mê mẩn cái đẹp của riêng một mình cậu. Vạn nhất tôi chẳng thể nào tìm thấy được cái đẹp thứ hai giống như thế ở bất kỳ ai khác. Nói cậu đẹp, thì hẳn là có hàng tá người có thừa khả năng lung linh hơn cậu. Nhưng cậu mãi mãi vẫn luôn có thứ gì đó khiến cho tôi phải đau đáu và da diết đến như vậy. Còn nhớ một ngày nào đó của nhiều năm trước tôi đã đem tất cả lòng tin ở cái tuổi nông cạn cùng dại khờ của mình ra mà cam đoan rằng tôi sẽ chẳng thể tìm được cảm giác này đối với một kẻ nào khác nữa. Chỉ là đối với tôi cậu mãi mãi là chấp niệm, là vàng son mà chỉ tiếc rằng bản thân này chẳng thể nào mang cậu đi theo cùng năm tháng. Chỉ là đã từng có lúc tôi hoang mang không hiểu thật ra tôi phải đánh đổi cái gì để có lại được nụ cười này.
20140118
Những phát ngôn kinh điển của GTOP
1. GD: “Anh phải học lái xe đi, em không thể làm lái xe cho anh cả đời được đâu.”
Chuyện ai cũng biết: TOP không có bằng lái xe (1) GD có con xế rất ngầu *which is that effing Lambo và Lambo thì sinh ra để làm gì làm gì??* (2) Tốp và Chi Đi không hay đánh lẻ đâu chỉ đánh lẻ chung với nhau thôi (3). Sooooooo làm như em không lái xe cho anh thì em không phải dính với anh cả đời, hả Long?
2. GD: “Vì tôi là leader nên tôi có nhiệm vụ phải chăm sóc cho các thành viên của BIGBANG, còn TOP hyung sẽ là người chăm sóc cho tôi.”
Còn nhớ sau vụ 2009 thay vì an ủi thì TOP lại là người đầu tiên lên tiếng khen ngợi Long vì đã mạnh mẽ vượt qua scandal. 2011 cũng thế, cái ôm đi vào huyền thoại của anh dành cho em năm nào chắc không cần phải bình luận nữa ờ...
Subscribe to:
Posts (Atom)