20181016

"Đêm qua em nằm mơ, thấy mình hoài ngụp lặn giữa trời sao và đêm đen. Tiếng còi và tiếng sấm cùng những kẻ tha phương, mắc kẹt giữa năm tháng và ái tình. Em thấy mình cố sức trốn khỏi bóng đen nấp dưới ngàn tầng nước sâu. Những thân tàu biến dạng và những chông gai vụn rời. Một chú thuỷ quái cùng với nỗi cô độc. Khát khô cả cổ, em nhấp một ngụm nước biển, làm thế nào lại có vị quen thuộc đến thế.

Chẳng qua là năm tháng và ái tình.

Đám mây đen em đang treo mình lên và chiếc mỏ neo kéo lê sau lưng. Dòng hồi ức của chúng ta rạch mở trong tĩnh lặng, rạch qua hạ nguyên, băng qua hoang đảo. Những vệt trắng điểm từng nốt lên một quá khứ hỗn loạn tàn bạo.

Đêm qua em nằm mơ rồi, tỉnh giấc trước mắt lại là bờ vai rộng của anh, lằn xương sống của anh, sắc nhọn vẽ thành đường bờ biển loang ra dưới ánh trăng.

Một thành phố dành cho những dấu chân kiệt cùng. Một xứ sở sơ nguyên để dung thân. Hay là em sẽ dùng hết sức để bơi đến đó, nhé?

Nhắm mắt lại và cứ tiếp tục bơi.

Năm tháng và ái tình.

Năm tháng, và ái tình."

No comments:

Post a Comment