20181104

choi seunghyun, 2018


ông này năm nay sinh nhật vui không đấy, đùa thôi biết giờ ông khoẻ rồi. dạo sau này tôi không nghĩ tôi cần nói gì về ông nữa. căn bản dù có bao nhiêu người thương và ghét thì ông vẫn phải tự figure the way out cho mình thôi, con người ai cũng thế cả, không có cách nào khác. tôi ngoài nơm nớp sợ té đái và khóc như chó vì ông (giờ thì hết rồi lol) thì cũng chả cho ông được thứ gì thiết thực, người đem cả thế giới thương ông là Long còi cũng không thể và sẽ không giải quyết mọi thứ được cho ông mà.

khổ lắm tôi biết rõ làm một tên mộng mơ như ông khổ vl giữa cái thời đại này ô kê. ba mươi hai mùa xuân trên đời ông đương nhiên hiểu đời tường tận kỹ lưỡng sâu sắc thấu đáo hơn tôi, tôi đây còn lo ẻ xong đời tôi tháng nào cũng financial crisis vừa nghèo vừa béo vừa xấu nhưng không có nghĩa tôi cũng ẻ thèm lo ông up and down nữa, đm lo vãi chưởng ra chơi với ông cứ như đấu trí chắc có ngày lên tăng xông mẹ =))

nói chung tôi chưa bao giờ cho rằng mọi thứ ông làm là sai hoặc xấu, cũng không nói ông đáng lẽ không nên làm thế hay đại loại, vì trước nay tôi có phải uống thuốc ngủ bằng rượu bao giờ đâu để có quyền phát biểu :)) đùa đấy this or that thì tôi cũng không có quyền phát biểu chả ai có quyền. nhưng ông lớn đầu thế rồi, ông đành phải tự chịu mọi thứ mình làm thôi. nếu nhất định phải nói thì chẳng qua là, từng chuyện từng chuyện một trong vòng đời của mỗi người đều là cách mà nó nên vận hành. không trách móc được gì.

nhưng sự khủng hoảng của ông một năm trước lạy mẹ ơi tôi đồng cảm vãi chưởng chưa có chuyện gì tôi đồng cảm thế chắc bởi vì nỗi đau thường dễ in sync nhỉ :)) nhưng lại không dễ chia sẻ, thật ra thì chả bao giờ chia sẻ được. thế nên tôi mới lo cho ông.

psssh mà nói thế thôi ông quên mẹ đi khỏi cần nhớ dăm ba đứa như tôi cũng được, khỏi cần quan tâm yêu ghét của người khác lại càng tốt, nhưng nhất định không được quên GD yêu TOP.

đừng đẩy GD vào chỗ của TOP, được nhé.

nói nhảm nhí thế thôi cut if off ông già rồi tôi với ông cần ẻ sướt mướt làm gì =)) hôm nay đi đổ rác xong thì về nhà với mẹ sớm đi nhé. 

Choi Seunghyun 32 tuổi vui vẻ khoẻ mạnh!



20181016

"Đêm qua em nằm mơ, thấy mình hoài ngụp lặn giữa trời sao và đêm đen. Tiếng còi và tiếng sấm cùng những kẻ tha phương, mắc kẹt giữa năm tháng và ái tình. Em thấy mình cố sức trốn khỏi bóng đen nấp dưới ngàn tầng nước sâu. Những thân tàu biến dạng và những chông gai vụn rời. Một chú thuỷ quái cùng với nỗi cô độc. Khát khô cả cổ, em nhấp một ngụm nước biển, làm thế nào lại có vị quen thuộc đến thế.

Chẳng qua là năm tháng và ái tình.

Đám mây đen em đang treo mình lên và chiếc mỏ neo kéo lê sau lưng. Dòng hồi ức của chúng ta rạch mở trong tĩnh lặng, rạch qua hạ nguyên, băng qua hoang đảo. Những vệt trắng điểm từng nốt lên một quá khứ hỗn loạn tàn bạo.

Đêm qua em nằm mơ rồi, tỉnh giấc trước mắt lại là bờ vai rộng của anh, lằn xương sống của anh, sắc nhọn vẽ thành đường bờ biển loang ra dưới ánh trăng.

Một thành phố dành cho những dấu chân kiệt cùng. Một xứ sở sơ nguyên để dung thân. Hay là em sẽ dùng hết sức để bơi đến đó, nhé?

Nhắm mắt lại và cứ tiếp tục bơi.

Năm tháng và ái tình.

Năm tháng, và ái tình."

20180818

kwon jiyong, 2018

em hay nói jiyong là tử huyệt duy nhất của em.

em thừa nhận quả nhiên em đã hèn nhát. một thời gian dài em đã không dám nghe nhạc bigbang, không đối mặt với jiyong. em để cho tháng năm nằm một góc không ai chạm vào được, nếu như có một ngày đủ cứng cáp và ung dung, có lẽ em sẽ trò chuyện được với ký ức nhiều hào quang và dằn vặt này.

thế nhưng em vẫn muốn gặp lại jiyong.

ngày này năm ngoái, em đã viết rằng mong jiyong nhận về xứng đáng. năm nay em vẫn nghĩ như thế. 

ngày này năm ngoái em không thể ăn uống, em đã là một tổ hợp quá nhiều vấn đề chính em cũng không giải quyết được. năm nay, lúc viết ra những dòng này, em đang thực sự rất tốt. em vui vẻ hơn bao giờ hết, không sợ thức ăn cũng không sợ sống tạm bợ. em không sống tạm bợ nữa. em hứa bao giờ jiyong về, em sẽ đến tận nơi mà gặp, bởi vì em có khả năng rồi, cũng hy vọng jiyong hãy vẫn còn muốn gặp em.

em luôn muốn chúc sinh nhật jiyong khi vẫn còn ở ngày mười tám và đang chuẩn bị bước sang mười chín. em nhớ em của những ngày đầu từng hân hoan thế nào chỉ vì ý nghĩ không sao cả dù có hết ngày mười tám thì cũng còn ngày mười chín để cười nói. em yêu vô cùng việc jiyong luôn dành đúng một ngày để vừa vặn chờ bigbang ra đời như thế. hai giấc mơ thanh xuân không hồi tỉnh này, em thật vui vẻ vì mình vẫn còn được phép mơ.

em hay nói jiyong là tử huyệt duy nhất của em, nhưng thật ra jiyong còn là một hạt đậu đỏ kiên cường, một nhành hoa dại xinh đẹp, một cánh bướm trắng trong veo, một gốc cổ thụ cứng cáp. tất cả mọi hình hài đầy ý nghĩa và xinh đẹp nhất trên đời là jiyong. em sẽ không nói em chờ jiyong lại quay về đạp lên đầu sóng ngọn gió. em chỉ chờ jiyong quay về làm một tâm hồn đầy đặn và lành lặn như trước đây.

năm nay, thật lòng hy vọng jiyong cũng đang rất tốt.

xin hãy khoẻ mạnh. em là người đã từng mang sức khoẻ của mình ném xuống vực sâu, cũng từng hốt hoảng muốn vớt vát lại. em lúc này đã yêu chính mình đủ. vì thế em cũng mong jiyong yêu chính mình đủ. 

phần lớn thời gian em luôn không biết nói như thế nào về jiyong, nhưng im lặng ôm ấp thứ gì trong lòng mãi lại cũng là một chuyện kịch độc. bigbang càng đi được thật xa, em lại càng trở nên kém tiêu sái với ngôn từ, em càng ngày càng im lặng. đến một ngày, em cảm thấy em đang tự hành hạ mình bằng câu chữ của chính mình, và thế là em hiểu nếu có một điều em cần nói nhất, thì chung quy cũng chỉ là, xin mọi người hãy vẫn cho em được gặp gỡ dù có là nhiều năm sau nữa, bởi vì em sẽ tự mình chạy đến, sẽ không kém cỏi quanh quẩn tại một nơi và sầu khổ nữa. 

sinh nhật ba mươi mốt của g dragon, đương thời vị thế không lung lay, tình thương không sứt mẻ, đam mê chưa tắt ngấm, nhớ nhung không nhạt màu. g dragon đang ngủ rồi, nhưng kwon jiyong có lẽ từ nay cũng sẽ thôi đơn độc hơn chút. 

xin hãy khoẻ mạnh.

chúng mình chưa từng sai trái, lầm lẫn, nghi ngại, hối tiếc, chúng mình vẫn còn cần nhau rất lâu sau này nữa.


quả là một chuyện hết sức may mắn, nhỉ.




(đăng kèm một chiếc clip jiyong đã update vào đúng ngày này hai năm trước, lúc gd và top vẫn còn điên cuồng on off pháttt mệttt. xem như ném lại crooked chiếc era đỉnh cao khiến mình u mê không lối thoát nhất của jiyong à hi.)






20171104

TOP ssi - untitled


lol hơi học đòi chút nhưng untitled tức là untitled thật đấy, không biết đặt tít thật =)

mà chắc đây là thời điểm cũng chả có ai biết phải chỉ mặt đặt tên thế nào.

chậc, có nhiều khi muốn nói cả một thesis, giờ thì cả ngày đều không biết nói gì. DM IG cũng làm rồi, vứt cả một mớ vớ vẩn tiếng anh tiếng việt tiếng hoa cho TOP ssi, chỉ riêng tiếng hàn là không, lol =)

if only anh có thể tiếp tục ở lại đây. xong xuôi thì quay về bán rượu nho, sống giàu có và bằng phẳng, sống lì sống dai đến khi tròn năm mươi tuổi thì sẽ rung đùi tại chỗ, nhìn về cái tuổi ba mươi cạn kiệt đang cật lực chối bỏ thế giới này, và cười ha hả.

cũng hệt như tấm hình này.

năm 2008 anh đã thử một lần rồi. liệu năm 2015 khi anh trở về với MADE và khoác lại phong cách cũ khi hát Lies huyền thoại, anh có từng nhớ đến anh của 2008? năm 2017 anh thử một lần nữa. liệu bảy năm, chín năm, mười năm nữa thì anh có còn nhớ, anh có còn muốn thử?

không sao, không thể nào push anh được. anh đành phải tự chọn hạnh phúc cho mình thôi. cũng như chúng tôi đều phải tự chọn phương thức phù hợp để mà yêu.

từ đây cho đến khi ấy, tôi sẽ tiếp tục countdown cho đến khi gặp được một phiên bản TOP tiếp theo, mất thêm bao nhiêu năm cũng được. một TOP có thể đường hoàng chân chính đối diện với mình, như TOP của MADE đã từng mỉm cười đứng trước TOP của Lies.

mừng sinh thần TOP ssi. tôi không chúc gì hơn là mong rằng sẽ đến một ngày, mỗi tối khi anh nhắm mắt đi ngủ, giấc ngủ đối với anh sẽ không còn là một sự giải thoát nữa.

23h59 / 20171104

./.

20170926

odd#9

đôi khi tao ngồi nhớ lại quang cảnh từ bốn năm năm trước tao lại muốn khóc. cái khi thế giới xoay hết hơn năm phần xung quanh top và gd rồi, cái khi cái lũ là tao và những đứa con gái ăn bám cha mẹ khác còn túc trực mỗi ngày bên con phone quèn để bóc phốt gay ấy còn tham lam và ngu muội hết cả phần thiên hạ. hồi ấy cầu nhiều vô cùng, thật ra bây giờ cầu còn nhiều hơn (và cũng vẫn còn ăn bám cha mẹ), thế nhưng chiều hôm qua trong khoảnh khắc tao một mình rơi nước mắt vì lại lần nữa nhớ đến việc Long đã dành một khoảng thời gian dài đến không thể tin được trong đời mình để cố chấp vì một nhân vật vốn đã quen mặt đến đáng lẽ nên mòn cũ rồi như thế nào, tao bỗng nhận ra à không đâu, là bởi vì thưở ấy ai cũng không dễ buông tha nhau. chính là nhờ vẻ đẹp của cái loại quan hệ không có cách nào buông tha nhau được ấy. dù đau khổ lăn qua lộn lại nhưng vẫn sống chết muốn đẻ nhạc sòn sòn ra để chửi nhau rằng anh là cái thằng khốn nạn tôi yêu anh muốn chết thế nhưng anh nhìn đi giờ thì anh bỏ tôi lại chỉ còn có một mình. giờ thì khác rồi, hoặc giả là cảm tưởng fangirl thấy khác, chứ cũng chẳng khác mấy. hoặc giả là vì xa nhau lâu quá, ngay đến cả người dưng là fangirl cũng phải đều đặn lên cơn hoảng loạn theo chu kỳ.

nhưng là.

tao nhớ gtop lắm. tao chả biết nói với ai, đôi khi nghĩ đến hai nhân vật này từng lê thân qua bao nhiêu câu chuyện và những thời kỳ sáng tối khác nhau trong đời, lăn qua lộn lại vẫn không chặt đứt được người kia, nghĩ mà vừa buồn cười vừa đáng thương vừa quyến luyến vừa không thể tin nổi. cái vi diệu của tình trạng mong manh suýt nữa thì đã.

chiều hôm qua cũng vừa xem lại fancam gaesori. cái đoạn cam cực kỳ viral vì nhạc bg lẫn giọng của t.o.p vô cùng rõ ràng trong lúc gd cũng đang vừa nhảy vừa rap song song. trước đây tao đã xem đoạn này bao nhiêu lần rồi, nhưng trong cả buổi chiều hôm qua, đó là khi tao nhận diện được rõ ràng sự nhớ thương này nhất. tao đã chợt nghĩ liệu khi chìm trong ánh đèn đỏ rực lửa, đám đông hay sự ngưỡng mộ vô cùng tận từ tứ phương tám hướng nhấn chìm và giọng của hyung bỗng chốc len lỏi hệt như một bàn tay vô hình vươn ra ôm lấy từ sau lưng như thế, trong lòng gd phải mang theo loại tư vị gì nhỉ. tao không biết. gd chắc hẳn cũng không biết. bởi vì tên thủ lĩnh gd năm nào vẫn mãi mãi chẳng đặt tên được cho một người.

untitled.

tao không biết nói thế nào. tao chưa bao giờ biết chắc 100% mình nên nói thế nào về gtop. tao chưa từng cảm thấy những gì mình viết ra đã đủ xứng đáng. tao chưa bao giờ sắp xếp lại được. cũng chưa từng tự hào vì những gì chính tay tao để lại sau khi đã đi theo gd và top.

tao dành hết hẳn mười một trên mười phần tự hào cho gd và top rồi.

seunghyunjiyongseunghyunjiyong

nhớ thật lâu thật lâu thật thật thật lâu

20170822

odd#8


ôi bỗng dưng nghĩ đến việc mỗi khi không có seunghyun ở nhà jiyong sẽ lại điềm nhiên như không có gì lấy áo của hyung ra mặc hàng ngày, vào sinh nhật mình jiyong sẽ ngồi xuống tán gẫu với hyung những câu chuyện tủn mủn đời thường và nhẹ nhàng ném ra sau đầu toàn bộ thiên hạ rộng lớn bên ngoài, sau đó lại một mình quay về nhà, sắp xếp xong lịch trình, chạy ra chơi với mèo, ngắm tranh uống rượu và mỉm cười hài lòng khi lăn lộn trong cái áo trên chiếc giường mát rượi còn ám đầy mùi của hyung. jiyong ba mươi tuổi trầm lắng lại, cõi lòng lại rộng mở hơn, đáng yêu như chưa từng thay đổi bao giờ, không còn khư khư ôm trong người một bầu trời bão tố bất an. seunghyun à, chúng mình ở bên nhau bởi hai đứa vẫn còn sống và cần phải ở bên nhau thì mới sống được.

ôi hoá ra chỉ có tôi là phức tạp chỉ có thế giới này phức tạp thôi, năm thứ mười một rồi và thật ra gd n top chả quan tâm gì nữa đâu.

đây là loại tình ái thản nhiên và bao dung mà những đứa nhóc non vụng ngô nghê chỉ mới hai mươi tuổi đầu chúng tôi, dù trông mong nhiều thêm bao nhiêu đi nữa thì cũng không có cách nào hiểu được. thật sự không có cách nào hiểu được.


(có rất nhiều khi muốn dành cho gd n top cả mười ngàn chữ, nhưng cũng không biết phải viết thế nào)

(mà cũng chả viết được lol)

20170821

odd#7

Long ơi, sáng thứ hai đi làm anh bỗng nhớ em quay quắt. anh nghĩ đến G-Dragon hiện tại đã là một thương hiệu toàn cầu cực kỳ khủng bố và bỗng dưng cảm thấy không thể tin được, hồi anh bắt đầu thích em em mới chỉ là một thằng nhóc gầy quắt mặc đồ màu mè vớ vẩn tung tăng suốt ngày trông như một cái cục nho nhỏ rất buồn cười cơ mà, hồi đấy anh làm sao tưởng tượng được em lại tiến xa đến mức này em chẳng qua chỉ là một thằng trưởng nhóm xu hướng thôi ôi Long ơi em thấy thời gian nó quyền lực chưa lúc này ngồi nhìn lại quá khứ cảm thấy chuyện gì cũng đéo thể tin nổi. thế nhưng chuyện gì cũng lại là thật haha.

tính đến bây giờ có thể rất nhiều chuyện của em và cậu ấy mà anh đã quên rồi, có thể nhắc lại mới nhớ, có thể nhắc lại cũng vẫn không nhớ lol. cái thuở anh bám lấy từng mẩu tí hin đó để chèo chống, vô cùng cứng đầu lại còn cực đoan, anh sống những năm thiếu thời quay cuồng như phê thuốc vì em và Seunghyun. thế nhưng khi ấy anh không thiếu liều lĩnh. hiện tại anh chẳng can đảm cũng không đủ nồng nhiệt, anh trở thành một người được cho là người lớn, cuối cùng cũng biết thế nào gọi là cúi đầu thỏa hiệp với nhân sinh. anh truy cầu tĩnh tại thật lớn nhưng rốt cục chỉ đành xốc thẳng lưng ngồi xuống trước màn hình máy tính, đôi khi muốn rơi nước mắt lại lặng lẽ trốn ra gõ gõ một chút và thế là xong.

Long à, em hiện tại giàu như thế, em có từng bao giờ muốn quay về ngày xưa. cái khi mà mỗi sáng chỉ cần bước ra khỏi cửa phòng là có thể gặp ngay bản mặt mơ ngủ trông vô cùng ngâu si của những thằng thanh niên nghèo sống chung nhà. cái thuở Bích Beng còn là cái bọn đầu đất cãi nhau ỏm tỏi chỉ vì tối nay đứa nào phải nấu cơm và đứa nào phải rửa bát, hành trình mỗi ngày chỉ bao gồm từ ký túc xá đến công ty đến studio rồi đến quán thịt nướng ở cuối phố, viết nhạc đi hát đi diễn rồi lại về nhà, rảnh rỗi lại tự biên ra những đoạn rap ngẫu hứng vớ vẩn và cùng cười vào mặt nhau.

không phải là hiện tại không tốt, mà chỉ là có từng muốn quay về ngày xưa?


Long ơi, anh cứ nghĩ mãi về chuyện này. đời người ngắn lắm, bỏ ra thật nhiều năm tháng phí công giành được, dù có tên tuổi trường kỳ ghi vào lịch sử, sau này rốt cục cũng chỉ là một cái tên được khắc trên đá thôi.

em biết đấy