20160818

Sinh nhật. Lại là sinh nhật. Lại là già đi, lại là cảm ơn, lại là mãi yêu, lại là tiếp tục, lại là cùng nhau.

Hôm nay Long được hai chín cái xuân =)))))))))))))))))))))

Sanh nhật Long năm nào cũng có drama, nên năm nay sẽ lại tiếp tục ngồi hóng chuyện =))

Nói ra chắc lại bị chửi fan cây pốp não tàn, chứ năm nào mình cũng nhớ sanh nhật Long trong khi chả có năm nào mình nhớ tới sanh nhật của mình =))))))))))))))

Giờ mà lại thổ lộ và nói lời yêu với Long thì nói tới khi nào mới hết =)))

Long hai chín cmnr, tuổi hai mươi mỹ hảo đây là lần cuối cùng rồi. Sang năm đầu ba rồi, có khi bị tống vào trại luôn rồi. Thì túm lại là cả một thế hệ cùng kéo nhau già chung đấy. Trời ơi dạo này hay dớ dẩm dù bận muốn khóc và ngủ bao nhiêu cũng không đủ, nhưng vẫn cố gắng mỗi ngày dành ra tí ti thời gian đều đặn kéo feed kéo ins kéo tumblr mà thật ra chỉ cần ngắm Long cũng thấy đời nó tươi ra hẳn. Đến ngày sinh nhật cũng phải cố lết dậy lúc bốn giờ sáng để viết cho mấy chữ mặc dù đáng lẽ mục đích lết dậy sớm vốn là để ngồi gõ mail ;__; rồi cho đến khi về nhà lúc sáu giờ chiều và lăn lộn đau đớn ói mửa cho tới mười một giờ đêm vẫn nhớ phải chúc cho xong nốt =)))) Xong rồi còn hay tưởng tượng linh tinh, lo sợ linh tinh, mỗi lần buồn lại ngồi viết vớ vẩn linh tinh cho hai đứa, mà chắc cũng do đọc ba cái thứ fanfic canon quá nhiều...

Ngày mai BIGBANG mười tuổi.

Đi trại về đông đủ thì chắc Long đã ba lăm, cả đám đã là mấy ông chú thế hệ cũ. Hồi xưa có lo xa thì cũng chỉ là lo sau này cả đám có còn đứng chung một chỗ với nhau, có còn được thừa nhận có còn được hoan nghênh. Đi qua bao nhiêu cú drama bi phẫn đau buồn rồi giật mình thế là đã qua hết mười năm. Hồi đi coi MADE ngồi trong rạp khóc ngập lụt, căn bản là cảm thấy không thích cái không khí tạm biệt đây là lần cuối cùng ấy, sau đó về nhà tự hứa sẽ viết hẳn một bài review tâm huyết để sau này còn nhìn lại nhưng rồi cũng không viết nổi vì cho tới lúc này vẫn không thể sắp xếp nổi cảm xúc của mình.

Căn bản là rất sợ những thứ mới hôm nay còn đem lại hân hoan nhưng mãi sau này mới biết khi ấy chính là lần cuối cùng.

Mười năm cái gì xấu xí xui xẻo cũng xảy ra rồi, bây giờ nhìn lại mới thấy, scandal cũng không phải là thứ tệ nhất, giả như mười năm mà sạch bong kin kít không có cái scandal nào chắc còn gây thót tim hơn. 

Thật ra tệ nhất phải là tan vỡ mà không cách nào có thể hàn gắn lại được nữa.

Ngày xưa, Long chính thức debut chỉ một ngày sau sinh nhật mười chín tuổi (thật ra riêng mình vẫn muốn gọi là sinh nhật mười tám tuổi hơn...). Tuổi mười chín từ hôm đó cũng vĩnh viễn bước theo một lộ trình khác không có quay đầu. Cứ như thể ngày 18 sinh ra là để có ngày 19, Kwon Jiyong sinh ra là để đi cùng BIGBANG. Lúc này mà nhìn lại quá khứ, chắc chỉ có thể cảm ơn Jiyong vì đã lớn lên tốt đẹp lương thiện và tuyệt vời như vậy, cảm ơn đã cùng nhau lớn lên cùng nhau già đi, vì đã không từ bỏ, vì đã luôn quay đầu lại.

Cảm ơn vì đã được sinh ra trên đời.

Mười năm cái gì cũng đã đạt được, thành công, danh tiếng, vị thế, tiền của. Nếu phải nhìn về tương lai, thì chỉ có duy nhất mong ước dù là Jiyong dù là Seunghyun dù là BIGBANG thì cũng hãy sống theo cái cách mà hồi mười tám hai mươi bọn họ đã từng muốn sống, làm mọi thứ mình thích và không cần phải sợ đánh đổi bất kỳ thứ gì trong đời. Cái gọi là miệng lưỡi thiên hạ hay định kiến xã hội đều đã cùng nhau trải qua đã từng nhìn rõ cả rồi, vì vậy thật lòng lời chúc vào thời điểm này chỉ có mỗi một việc, dù là làm gì cũng được, chỉ mong rằng cả bọn rồi sẽ đều hạnh phúc, hay đúng hơn là sẽ chọn sống hạnh phúc, một loại hạnh phúc có giá trị nội hàm từ tận đáy lòng, không phải bất kỳ một loại hạnh phúc sinh ra từ việc cố gắng lấp đầy một thứ thước đo nào khác mà xã hội này mong muốn. Mong rằng thật nhiều năm nữa sau này cũng sẽ không hề hối hận vì những gì đã lựa chọn. Mong rằng, sẽ không bao giờ phải chấp nhận cúi đầu thỏa hiệp với nhân sinh.

Long hai mươi chín, đã cười thoải mái hơn hồi hai mươi lăm xinh đẹp kiêu sa rực rỡ, đã biết điều tiết cảm xúc tốt hơn, an ổn kiên cường và bình thản hơn. Long là con rồng bé nhỏ là sư tử kiêu hãnh. Long cuối cùng cũng biến giấc mơ được trở thành giấc mơ của người khác thành sự thật. Long là hy vọng là mơ mộng là câu chuyện thanh xuân rực rỡ nhất. Nếu người khác có tình nhân thanh mai trúc mã khắc cốt ghi tâm thì mình cũng càng tự hào đã dùng mấy năm thanh xuân của mình để lăn lộn vừa khóc vừa cười vừa phấn khích vừa buồn đau vừa giận dữ vì Long và đồng bọn =))

Dạo trước trong giới fangirl rộ lên cái quote về idol nghe nó bốc mùi ngôn tình muốn nổi cả da gà mà các mẹ đều thi nhau share về, còn riêng mình thì thấy nó vớ vẩn chết bỏ ra =)) Mặc dù vậy nhưng vẫn không thể phủ nhận, cũng giống như mọi fangirl dính vào cái kiếp cảm tử, bất chấp ôm bom nhảy hố cùng một tình yêu ở xa lắc xa lơ trong khi biết rõ mình vĩnh viễn không có đường lui; dù là sau này còn có bao nhiêu cái mười năm nữa, thì Kwon Jiyong và cả BIGBANG vẫn sẽ mãi là tín ngưỡng đẹp nhất còn ở lại trong lòng.


No comments:

Post a Comment